Công ty tôi có một thanh niên có năng lực nhưng anh đã nộp đơn xin nghỉ việc vì một vấn đề nhỏ. Mặc dù mọi người đều cố gắng khuyên anh nên suy nghĩ lại nhưng anh không quan tâm đến ý kiến của ai cả. Anh đến để nói lời chào tạm biệt với tôi. Tôi nói: “Thật tiếc khi anh rời đi. Anh có thể tiến xa hơn nữa trong nghề này và trong công ty này”. Nhưng anh nói: “Công ty này thực sự nhàm chán. Nếu tôi ở lại, tôi sợ tôi sẽ phát điên.”
Hóa ra, chàng trai này đã bỏ sót hai lỗi chính tả trong quá trình kiểm duyệt bài và bị sếp chỉ trích trong cuộc họp tại văn phòng. Nhân dịp chia tay, chàng trai nói: “Sếp vì hai lỗi này mà chỉ trích tôi, để công ty mất đi một nhân viên có năng lực như tôi, rồi sếp sẽ hối hận.” Trong mắt anh, anh không chỉ không nhận ra sự bất cẩn của chính mình, anh còn cảm thấy rằng đây hoàn toàn không phải là một sai lầm chết người, vì vậy anh không nên bị chỉ trích như thế này.
Một số người không chấp nhận bản thân được quyền sai dù chỉ là lỗi nhỏ. Họ rất háo hức để mong được ca ngợi, không thể chịu được sự chỉ trích và đặc biệt kích động khi bị phê bình. Đó là những người có trái tim mong manh dễ vỡ.
Và điều chúng ta phải làm là đánh bại nó, không để nó trở thành vật cản để tiến lên, không để nó kéo theo ý muốn và trói buộc hành động của chúng ta. Chỉ bằng cách này, chúng ta mới có thể mài giũa “trái tim thủy tinh” thành “trái tim kim cương”.
Nhà văn Chekhov đã viết một câu chuyện như vậy:
“Khi một người đang xem phim trong rạp, anh ta vô tình hắt hơi sau lưng một vị sĩ quan và anh ta đã nghĩ rằng chính anh đã xúc phạm vị này. Anh ta xin lỗi vị sĩ quan ba lần đến năm lần dù cho người sĩ quan kia nói không sao và anh ta đã làm phiền vị sĩ quan ấy. Cuối cùng, sau khi bị người sĩ quan kia mắng, anh ta đã la hét.
Người đàn ông này chỉ hắt xì một cái và nghĩ người sĩ quan kia sẽ tức giận. Ông ấy không giận nhưng anh ta nghĩ rằng vị sĩ quan sẽ tức giận và xin lỗi rối rít, nhưng cuối cùng, chính những lần xin lỗi liên tục này lại làm gián đoạn buổi xem phim của ông ấy và cuối cùng anh ta đã bị người sĩ quan ấy hét vào mặt”
Câu chuyện này có vẻ vô lý, nhưng nó cũng cho thấy rằng những người “trái tim mong manh dễ vỡ” đều có một điểm chung, đó là họ có xu hướng nhận thức và áp đặt cảm xúc, ý chí và đặc điểm của mình lên người khác, và họ cực kỳ nhạy cảm, nhút nhát và yếu đuối.
Khi ba người ở cùng nhau, hai người nói chuyện nhiều hơn một chút thì anh sẽ cảm thấy bị bỏ rơi, lạc lõng. Nhìn xung quanh thì anh lại cảm thấy rằng những người khác đang nhắm vào mình. Nếu ai đó đóng cửa to hơn, anh ta có thể cảm thấy rằng người khác ghét mình. Nếu bạn trò chuyện với người khác, anh ta sẽ hoặc la hét hoặc không bao giờ rủ bạn đi lần thứ hai. Và không biết anh ta sẽ hành động như thế nào nữa khi trái tim anh ấy đã bị tổn thương.
Họ luôn sống trong thế giới của riêng mình. Một khi họ thấy rằng những người khác không giống với chính họ, họ cảm thấy rằng họ đã bị tổn thương và trái tim họ vô cùng buồn bã.
Trong cuộc sống, chúng ta thường gặp những người như thế này, bất kể người khác nói gì và làm gì, họ sẽ liên quan đến mình.
Ví dụ, nếu ai đó đi trên đường và họ luôn nhìn mình, họ sẽ lo lắng về việc quần áo họ mặc hôm nay có đẹp không. Khi trò chuyện với bạn cùng lớp, họ sẽ cảm thấy rằng họ đã mắc lỗi vì họ đã bận rộn đến nỗi không gặp bạn bè trong một thời gian dài. Bởi vì đã trễ giờ nên anh ta xin phép về sớm nhưng trong lòng lại cảm thấy anh ta đang xúc phạm bạn bè của mình và xin lỗi hàng chục lần. Chỉ cần xin lỗi chân thành và được chấp nhận là được.
Đôi khi, chính sự mong manh dễ vỡ của bạn vô tình gián đoạn cuộc vui của người khác như anh chàng trong rạp chiếu phim.
Hãy thoát khỏi những suy nghĩ này. Những người khác có thể đang ngắm cảnh phía sau bạn, nhưng bạn nghĩ rằng anh ta đang theo dõi bạn. Khi trên group chat bạn bè rủ nhau đi chơi mà không đề cập bạn, bạn cho rằng họ nghỉ chơi mình. Bạn buồn bã và nghĩ rằng bạn cùng lớp có thể quên bạn và không rủ bạn đi ăn, nhưng thực sự anh ta hoặc cô ta rất bận rộn, không thể nhớ ra đã hẹn với bạn. Một số người không sẵn sàng đi ăn cùng bạn, có thể họ đang có việc gấp thì sao.
Những người “trái tim mong manh dễ vỡ” thường cảm thấy không an toàn và sẽ thay đổi suy nghĩ của người khác. Họ sẽ tạo ra nhiều sự nhầm lẫn không cần thiết cho bản thân, dẫn đến mối quan hệ giữa các cá nhân không còn thắm thiết và bền chặt như trước.
Trưởng thành là một quá trình không phải lúc nào cũng suôn sẻ, chúng ta sẽ gặp rất nhiều khó khăn, vì vậy hãy vứt bỏ “trái tim mong manh dễ vỡ” của bạn, để bạn có thể đi xa hơn và để đối mặt với cuộc đời, giao tiếp tích cực và giải quyết vấn đề một cách cơ bản.
Chỉ bằng cách này, bạn có thể có được sự tự tin và an toàn để làm cho đường đời của bạn trở nên sáng sủa hơn.